Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013
TẢN MẠN
VƯƠNG SẮC
Mây vương sắc chiều...đẹp yêu kiều
Se lòng lữ khách chốn cô liêu
XẮC rung tay dập chân nhón bước
Đêm Hương Giang bóng phủ điều
Nón Huế thấp thoáng dáng bước xa
Tràng Tiền xen lồng bóng cài hoa
Đêm về dòng trôi câu tha thiết
Du khách chập mi mộng hoen nhoà
Ngơ ngẩn tiếng chiều về xa xứ
Lung linh mặt nước lúc đêm về
Chất giọng ngọt ngào thương đến thế
Yêu kiều vương sắc đọng hồn mê
KHÚC ĐÊM
Sóng dậy lòng - hồn thả bờ môi
Đưa ta trôi về miền đắm đuối
Ngực phập phồng nông nổi
Bập bùng thổn thức khúc đêm
Môi mềm dính chặt then nêm
Thẹn thùng nhau cười khúc khích
Ngoài trời sương rơi rả rích
Lòng nhau dìu dặt ấm êm
ÁO EM
Áo xưa em mặc chấm hoa dâu
Lắc rắc cánh bèo trôi về đâu
Lấm tấm hoa cài xanh ánh ngọc
Bóng lan một khoảng ghé bên đầu
Rồi lại một ngày áo hoa cà
Vàng tươi nắng sớm nức hồn hoa
Bay bay trong nắng vờn sắc biếc
Vương nhuỵ sang nhau cánh bướm sà
Sao cứ bồn chồn cánh áo xưa
Không vàng không đốm chẳng mây mưa
Dìu dịu sắc màu in đáy mắt
Vương vấn thiên thanh ngắm đủ vừa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
hihi...
Trả lờiXóaSao tự nhiên anh lại cười một mình ?
Xóa