THƠ RƠI
Cả đời nhặt được câu thơ
Cậy em giữ hộ , ai ngờ để rơi
Tại em hay là tại
tôi
Túi khâu lỏng cúc , thế rồi trách nhau
Dặn đi chơi , phải về mau
Ngõ bên hàng xóm lối
sau , lẽ nào !
Áo em mắc phải cành rào
Mùng tơi đua ngọn , vắt vào nhà kia
Ai khôn ngắt
ngọn thìa lìa
Trót rơi , thôi cũng liệu chia cho rồi !
Mất thơ còn mỗi nụ cười
Đành chờ
xuân tới tìm người gửi thơ
Thơ Phạm Ngọc
Vĩnh
|
m
Trả lờiXóa