Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

LỤC BAT TÌNH



THƠ
PHẠM NGỌC VĨNH
Đường Văn Cao
TP. Nam Định
ĐT:0912142736
(12- 2013)

BIẾT RẰNG...

Bây giờ bến cũ dời xa
Còn đâu chỗ đậu mà qua ngóng đò.

Sang sông khói tỏa dăng mờ
Lối mòn mất dấu lượn lờ bụi bay.
Sắc xanh, áo lẫn vào vào mây
Màu nhung rớt gió, ráng quây bóng chiều.

Mắt lần cỏ rụi dõi theo
Đâu mưa bong bóng còn điều vạt xanh.
Đôi bờ sương phủ lan nhanh
Chìm vào khoảng lặng vây quanh dáng đò.

Bập bùng gió táp sóng to
Ầm ỳ sấm dậy mà lo người về
Cái buồn ướt dọc sườn đê
Đò rời xa bến câu thề bỏ rơi.

Biết rằng chưa trọn một lời...
Để người kia với một người buồn trông!



HẸN NHAU


Hẹn nhau từ ngày đầu xuân
Bên chờ bên đợi bao lần muốn qua.

Tháng hai vừa chớm nụ cà
Tháng ba vừng mọc biết là còn xuân
Tháng tư xâm xấp mưa dầm
Ngại đường lầy lội tần ngần sang em.

Tháng năm rừng rực đồng làng
Mồ hôi nhễ nhại gánh vàng lưng vai
Hè về ve khóc nhôi nhai
Thương nhau tóc mượt nắng cài gió tung.

Thu sang thấm thoắt chờ trông
Lá trầu buông xõa sướng không treo giàn
Cau vàng óng vỏ xốn xang
Ai leo ai bẻ khẽ khàng chùm tươi.
.
Bây giờ đã lại tháng mười
Đì đùng pháo nổ ran trời đón dâu
Ngoảnh nhìn thăm thẳm phía cầu
Bước sang liệu có gật đầu hỡi em.

Hẹn rồi nhớ nhé lối quen
Chung câu bén giọt tình duyên qua cầu!


XUÂN VỀ

Ai sinh ra nhị, sáo, đàn...
Cho ta thổn thức cho nàng đê mê.

Thế rồi mỗi độ xuân về
Hơi lùa miệng sáo, tay vê phím đàn.
Nhạc ngân vang nhịp xe loan
Ới a...xoắn với tình tang...ới à!

Điệu buồn mang đổ ra xa
Khúc vui dồn lại để ta với mình...
Xập xình, tùng cắc, xập xình
Ới a, tang tính tang tình, ới a!

Xoắn vào rồi lại buông ra
Lượn đi lượn lại xòe hoa lướt chèo.
Vuốt lên thổn thức lưng đèo
Thả xuống xao xuyến vòng vèo đường mây.

Âm thanh trầm bổng mê say
Cho bao ánh mắt ngất ngây...xuân về.
Yếm đào nàng nhuộm bùa mê
Dải lưng chàng thắt câu thề gió đưa.

Quê mình mở hội vui chưa
Nhị, đàn, sáo trúc...bao mùa thắm duyên.
Cắc tùng...nào nổi trống lên
Đường xuân xoay nhịp trong đêm...cắc tùng!


LỎNG LẺO RU ĐÊM
Cánh cò chở gió qua sông
Còn ai chở cái bòng bong ru hời.

Ru  nỗi gì, ru cho ai?
Để đêm trở gió, cánh mai phập phồng.
Từ ngày người đã theo chồng
Còn chi mà đợi mà trông cánh cò.

Đêm khuya thao thức sóng xô.
Bóng tre lẩn khuất đôi bờ sông xa.
Vật vờ một giọng ru ca
Cho lơi lỏng gió, cho ta bồn chồn.

Tiếng ru như chở nỗi buồn
Chở luôn xác pháo vô hồn qua sông.
Nằm nghe gió quất hư không
À ơi! Lỏng lẻo dấu lòng...À ơi!

Con giờ răng tóc mọc rồi.
Còn chi cò đậu ru hời bóng tre.


CHUYỆN TÌNH BÍ - BẦU

Bí  - Bầu giàn bắc kề nhau
Thế rồi ong bướm ở đâu bay về.
Lông chân mát phấn đê mê
Thụ hoa cho bí chẳng nề bầu kia.

Đậu rồi! Trái quả xinh ghê
Vụt ngày tháng, đã tràn trề sức xuân.
Cua đồng, bầu bí nên canh
Hương thì của bí, sắc xanh là bầu.

Cơm chan đậm nỗi tình sâu
Miên man đầu lưỡi thắm màu dậy hương
Chuyện tình bầu bí tơ vương
Kề giàn ong bướm tìm đường bay xa.

Ghép duyên bằng nhụy phấn hoa
Trời ban trái quả hương ta vị nàng.
Đời còn kề sát đôi giàn
Bí bầu vẫn cứ...mơ màng tình tang!


Ơ KÌA!

Ơ kìa!
Chẳng họ chẳng hàng
Tự dưng sao mắt lại quàng vào nhau.

Phải chăng
Mắt sóng sánh màu,
Từ cơn gió ngược nơi đâu lùa về.
Mang theo bao sợi tóc thề
Vướng luôn vào cái hôn mê sắc trời
Vướng rồi vướng...
Và thế rồi
Bên thì ga giảm,
Bên vời vợi ga.

Nhỏ to câu chuyện làm quà
Cái nhìn sao cứ...thấy là lạ chưa.
Mắt với mắt
Ngấm phảỉ bùa,
Người dưng sao lại
Tóc đùa...thành quen.
Gió vờn,
Khiến mắt thôi miên
Vờn luôn cái buổi đầu tiên
Thế rồi...

Ơ kìa!
Xe cứ sóng đôi
Mắt lúng liếng mắt.
Chao ơi.
Ơ kìa!


TẾT XƯA

Đi qua chợ buổi sáng nay
Quầy thịt la liệt dăng bày bán mua.
.
Chạnh lòng nhớ lại ngày xưa
Chung nhau con lợn tối trưa canh chuồng.
Mong nó khỏe chớ ốm ươn
Để ba mươi tết, nhai giòn nậm heo.

Đầu thôn eng éc lợn kêu
Mấy thằng con nít miệng vều nhòm trông.
Nồi luộc sùng sục bộ lòng
Chờ vừa độ chín đang mong vớt nồi.

Ông thương. Này hỡi cháu ơi!
Khấu đuôi, bong bóng, thái rồi chia nhau
Răng ngau ngáu, sá chi đau,
Một năm mấy lúc mà chau ruột già.

Nồi nước xít, mớ hành hoa
Cháo lòng tay múc tay xoa...húp hoài.
Thôn trong cho chí xóm ngoài
Cúc ca cúc cắc mệt nhoài...xương băm.

Nghĩ mà thương khóm lá răm,
Vừa lên hàng xóm đã thăm hái về.
Cỗ lòng lợn...chuyện tình quê
Ngày xưa, xưa lắm còn về được chăng?

Qua chợ lại nhớ xa xăm
Mấy nhà đụng lợn khốn băm...cảnh nghèo!
Bây giờ đã vãn gieo neo
Vẫn mơ về cái BẮT PHÈO ruột non!


CƠM VẦN

Một thời sao thể lãng quên
Bếp nhom nhem lửa...thành tên: "Cơm vần".

Rạ rơm ướt sũng ngoài sân
Mấy thanh củi ẩm Bà lần chiều hôm.
Than hồng chẳng đủ vùi cơm
Nồi vừa cạn nước,  gạo chườm tay xoay.

Vung đậy chặt kẻo hơi bay
Lửa đều bốn phía cho rày! Chín đi!
Không rơm rạ, cũng sá chi
Còn có thanh củi thôi thì! Nhom nhem.

Xoay vòng cho khắp các bên
Để sao đủ nhiệt tỏa lên trốc nồi.
Chẳng sống sượng, vẫn dẻo tơi
Hương bay ngào ngạt. Cơm ơi chín rồi!

Bõ công bếp củi bà ngồi
Vần cơm vần cả nụ cười. Mê chưa!
Cháu ngồi nghe kể say sưa
Cơm vần từ thủa xa xưa. Một thời!


NUỐI TIẾC

Từ ngày làng bắc cây cầu
Cứ ngồi nuối tiếc còn đâu bến đò.
Những ngày sóng lớn gió to
Thương cây cọc lái nằm co một mình.

Trước thì mây nước tự tình
Mái khua sóng đẩy lồng hình dưới trăng.
Mà giờ rợp bóng sương giăng
Mịt mờ sóng nước dõi mong dáng người.

Cầu thì đã nối thông đôi
Chỉ con đò đậu lặng vời bến sông.
Trách cầu hay trách người trông
Cho đêm trở gió, cho lòng về đâu.

Câu thơ thả đáy sông sâu
Đôi bờ giá lạnh ướt nhàu vạt đêm!.



DIỀM CHĂN

Nhớ ngày chăn phủ kín đầu
Tan cơn giá lạnh, ấm câu ru hời.
Đã khuya mẹ vẫn còn ngồi
Diềm khe hở gió, diềm lời hát ru.

Đêm Đông đặc quánh sương mù
Lạnh thì mẹ nhận, ấm bù phần con.
Mong cho ngày tháng lớn khôn
Đường ghềnh khỏe gối bước dồn nhớ nghe!

Giờ đây mẹ đã đi xa
Chăn quê gửi lại làm ma gió đồng.
Nhớ thương, thương đến não lòng
Nằm nghe gió rít cuồng phong dội về.

Tạ trời đất xin cơn mê
Con diềm cho mẹ được về bình an.
Chắp tay thắp một nén nhang
Khói lan tỏa ấm hương chan niết bàn.

Gió ơi thôi hãy về ngàn!
Đừng khua nỗi mẹ cho tràn cơn mê.
Chăn trùm một thuở tái tê
Bao ngày thổn thức mẹ về diềm chăn!



HONG TÓC

Em ngồi hong tóc bên hè
Gió mơn man cuốn sợi về phía nhau.
Như hờn ghen chạnh hương cau
Gió đem làn tóc về đâu...gió vờn?

Cuộn từng cơn, cuộn từng cơn
Lùa vào khoảng lặng lơn mơn bóng hè
Nắng hồng chẳng chắn chẳng che
Để dòng suối óng bộn bề mắt nhau.

Dịu hương, hương dịu nơi đâu
Vuốt trên răng lược đượm màu tóc đen
Để ai tròng mắt thôi miên
Để cau hương phả đánh ghen gió trời.

Giá một lần, một lần thôi
Được làm cơn gió chơi vơi lướt về
Vuốt mềm bao sợi đê mê
Thơm lên mái tóc si mê hiên nhà!

Bao lần em hong tóc qua
Bấy lần hong gió hương xa ngát tình!



MÂM CƠM NGÀY TẾT

Lớn lên
Chung gốc tre làng
Tối anh tới
Trưa em sang
Bên nhà
Thôi thì giờ chẳng kiêu sa
Ngõ quê ta cứ mặn mà cùng nhau.

Xuân năm trước, xuân năm sau...
Tay em sắm tết
Cúng chầu thổ công.
Lòng thành,
Tiên tổ thấu lòng
Sẽ ban phúc lộc...hương đồng tình quê.

Cho dù cơm cháy vừng khê
Vẫn quen hương bếp đi về tối hôm.
Tấm bánh chưng, khúc giò thơm
Củ hành muối, bát canh ngon
 Đĩa xào...
Bàn thờ, mâm đặt trên cao
Khói thơm ngan ngát cuốn trào tỏa bay.

Tảo tần bao những tháng ngày
Lo toan công việc,
Tay này...là em.
Khi người chê, lúc người khen
Mặc ai dè bửu vẫn quen nếp đời.

Ấm tình
Xao xuyến em ơi!
Vẫn như ngày ấy,  trọn đời bên nhau
Vòm tre mái lá, bến cầu...
Tay em
Khơi lửa san màu thanh xuân!

Tết đang về
Tết đến gần
Nhớ em
Anh lại tươi vần tình thơ!



KHÁT SỮA

Đến cơn khát sữa cháu đòi
Mẹ còn đang gặt Đồng Vòi chưa xong.

Bà thương cháu đến nao lòng
Thôi thì nào bưởi nào bòng bỏ ra
Dỗ dành tay vỗ tay xoa
Mà thằng bé cứ khóc òa...không thôi!

Để tan cơn khát cháu ơi,
Này đôi trái núm tạm thời đi nghe!
Nún đi nún lại, im re
Cái nhăn nheo lại thơm bề nhăn nheo.

Tuy rằng cái túm tong teo
Mà tan cơn khát đi theo một thời.
Bây giờ bà khuất núi rồi
Thương bà cháy ruột một đời nào quên.

Bà ơi khát sữa cháu thèm
Đâu rồi bầu dẹo cứ mềm làn môi.
Đâu rồi bậu cửa bà ngồi?
Nghẹn ngào cháu nấc...đâu rồi bà ơi!


SÓNG MẮT

Cũng từ hôm ấy
Bất thình...

Hai ánh mắt bỗng vô tình,
Chạm hiên...
Thế rồi đêm lại nối đêm
Thế rồi chẳng rõ lửa nhen,
Thế rồi...

Bên kia
Đứng.
Bên đây
Ngồi.
Cư vương vấn
Cư rối bời lòng nhau.

Nào rằng trao gửi đôi câu
Sóng vừa chạm mắt
Mà sâu,
Mà cồn...

Lủa bừng
Như thể cuốn hồn
Lửa âm ỉ cháy
Cuộn dồn sóng xô.

Bâng lâng dồn đáy câu thơ
Mênh mang sóng mắt,
Đôi bờ
Lửa reo!




CHẬP CHỜN

Từ ngày vắng dậu mùng tơi
Còn đâu ước chuyện sang chơi bên nhà.
Bướm trắng giờ chẳng bay qua
Chập chờn cánh lượn, trời xa chập chờn.

Dậu thưa quen lối chiều hôm
Mà giờ vắng lặng, nỗi buồn liu riu.
Tường bao quây cái hắt hiu
Then cài khóa sập tối chiều còn ngơ.

Thương con bướm cứ lượn lờ,
Bay đi bay lại, bao giờ ngừng bay!
Mùng tơi còn có vươn tay
Vắt qua hàng xóm những ngày dậu thưa?

Tại trời cứ đổ nắng mưa
Cái tình vẫn tự...xa xưa một thời.
Để giờ nhớ dậu mùng tơi
Chập chờn cánh bướm, thơ rơi cuối chiều!



HƯƠNG TÓC - TÓC HƯƠNG

Dịu sao!
Dịu đến lạ thường
Ai buông
Mái tóc
Trên đường cái quan.

Dịu mà...
Hương đốt không gian
Mắt ai cháy bỏng
Giữa làn tóc bay.

Người đi
Gió cuốn trời mây
Tóc buông
Sóng lượn đâu đây
Khó nhòa.

Dịu sao!
Hương tóc người qua.
Dịu...
Không thể dịu
Hơn là...
Dịu hơn!



THẪN THỜ

Từ khi nắn lại con đường
Bờ tre bị phá, dòng mương mới đào.

Nhà em chuyển ngõ lối sau
Muốn sang mà chẳng có cầu để sang.
Nhìn con bướm lượn lang thang
Tôi như chết lặng trước hàng dậu hoa.

Lối xưa thường vẫn qua nhà
Bây giờ xây kín thế là...ngõ ơi!
Thương tình bướm cũng giống tôi
Lẻ loi bay lượn xa xôi cuối trời.

Bờ ao gió tạt vô hồi
Chiều chiều tôi chỉ với tôi...thẫn thờ
Khi nào bướm lại quay về?
Nhờ mang hộ cái thẫn thờ...sang em!


BÓNG CHIỀU

Bóng chiều đổ dọc sườn đê
Nhìn đàn cò trắng bay về phương xa
Lần theo ánh nắng chiều tà
Tìm về nỗi nhớ quê nhà thuở xưa.

Bờ tre võng mắc đung đưa
Lắng nghe cổ tích vui chưa! Chuyện bà
Mõ đâu vang vọng chùa xa
Guốc xoan lộc cộc ai qua ngõ vườn.

Sương giăng, xế bóng chiều hôm
Mà lòng xao xuyến sóng cồn bâng lâng!.



CHẬP CHỜN

Hình như là có tiếng người,
Lọt qua song cửa, sao thời lặng im.
Thột mình mở mắt ra nhìn,
Hóa ra cơn gió đi tìm hư vô.

Thế rồi thoáng lại bất ngờ,
Cửa rung nhẹ, như ai chờ ngoài hiên.
Ngó nhìn, then vẫn sập then,
Chắc là gió lượn vội quên đường về.

Lạnh lùng khoảng trống đê mê,
Đêm bao cơn gió vân vê ngoài trời.
Thôi nào gió chớ trêu ngươi,
Giấc khuya trống vắng ai người nồng say!

Chập chờn mê tỉnh mà hay.
Mấy khi gió lạnh về lay chập chờn!


TÔI VỚI HẮN

Là hắn...
Chính hắn đây rồi!
Nhìn hắn
Sao thật giống tôi
Thế này.

Cũng
Mắt mũi,
Cũng
Chân tay
Lại còn cũng mũ,
Cũng giầy
Chao ôi!

Tôi
Cười hắn
Hắn
Cười tôi
Tôi dọa hắn
Hắn tức thời dọa theo.

Bực mình
Thử hắn một keo,
Tôi nâng tầm súng
Nhắm theo
Chim trời

Thua chưa!
Trái ngược nhau rồi
Hắn
 Chúi nòng xuống
Dọa người âm ty,

Thế là
Tôi rủ hắn đi
Dọc theo bớ suối
Lâm ly
Bồn chồn.

Tới khi chập choạng hoàng hôn
Tôi với hắn lại...
Cô hồn trong đêm!!!

Hắn - Tôi
Tôi - Hắn
Bao phen
In trong bóng nước
Ươm men ủ tình!

Hai ta một bóng
Một hình
Lung linh suối nước
Đôi mình
Đẹp chưa!


TRƯỚC DÒNG SÔNG CHẾT

Đứng nhìn dòng nước
Đen ngầu
Bóng nhà còn đó,
Bóng cầu đi đâu?

Sủi tăm...
Nồng nặc mùi dầu
Cá phơi trắng bụng nỗi sầu ai đưa.


Lệ tràn,
Sông khóc cơn mưa
Khói loang...
Nước mắt,
Sông đưa về trời


Thương sông
Nói chẳng nên lời
Hỡi ơi!
Sông chết thật rồi
Vậy sao?



NGỠ NGÀNG

Ngỡ ngàng.
Ôi!
Thật ngỡ ngàng
Em tôi Hà Nội, lại choàng...
HMông

Bận đồ Thổ Cẩm
Đẹp không?
Vô tình em đã...làm...
Chông chênh cầu...

Mới vài phút trước
Biết đâu...
Mà giờ sặc sỡ...sắc màu
Bậc thang!

Ô kìa!
Sao thật...ngỡ ngàng
Áo khăn rực rỡ bản làng
Người Mông

Thế rồi...Em hỏi...
- Đẹp không?
Mai về Hà Nội
Ai trông?...Thế rồi...
Nhoẻn cười Em ghé tai tôi:

- Anh ơi...Em đã...
Thành người HMông!


CÁ ƠI!

Còn lưng lon gạo
mang vo
Thấy con cá nhỏ lượn lờ đáy ao.
Chân cầu sóng nước lao chao
Lòng như mắc cạn,
lẽ nào cá ơi.

Thôi này,
lon gạo dù vơi
Thương mày hóng nước...
Chao ơi...
cá này!

Nhón vài hạt,
quẳng cho mày
Ăn đi rồi nhớ mai ngày...
đừng quên.

Đồng làng một nắng hai sương
Tảo tần hạt gạo trắng thơm
nghĩa tình.

Cầu ao khỏa sóng chùng chình
Em ngồi vo gạo,
thương mình ca bơi.

Bao ngày cá vẫn lẻ loi
Trưa trưa hóng nước choi choi...
nhớ người.

Lăn tăn
bóng nước em cười
Sóng xanh lặn ngụp một thời...
gạo vo!




ƯỚC

Ước cho
Bí chóng ra hoa
Mướp dây đậu quả
Núm cà rụng trôn.

Ước cho
Cữ mãi lưng thon
Để ai mê mẩn
 Bóng tròn...
Nây nây.



Ước cho
Dáng mãi khuôn dây
Để ai sinh nỗi
Ngô ngây
Ô kìa!

Phấn hồng
Gió đã mang đi
Hương thơm gửi lại những gì
Người ơi!

Ngoài trời mưa hạt
Rơi rơi
Còn ai thầm ước
 Xa xôi
Cuối mùa!

THƯỞNG TRÀ

Nâng ly nhấp giọng
Thưởng trà!
Nước xanh vị đượm
Thật là...
Chất hương.

Xua cái mệt
Góp niềm thương
Khói lan...
Lan toả vấn vương
Với trà.

Miên man
Nhấm nháp...khề khà
Ngồi vui thưởng ngoạn
Giữa ta với mình.

Trà thơm
Ngày ấy...sân đình
Trống khua. phách nhịp
Tính tình!...
Ới a!...

Ai gõ trống
Ai xoè hoa
Lướt đi lướt lại
Ngân nga khúc chèo

Vấn lòng
Mộng chốn liêu xiêu
Vỗ tay thưởng ngoạn
Cuối chiều
Lay bay!

Hương trà
Thơm nhẹ mà say
Gật gù mấy đoạn...
Vỗ tay
Gật gù!!!



VỚT TRĂNG

Nén lòng đứng vớt ánh trăng
Rơi trên đầu búp tre măng cuối làng
Nửa phía đông vẫn lựng vàng
Mà phía tây đã sạm chàm màu rêu
Giơ tay tôi đỡ bóng chiều
Khuôn suông dát mỏng với điều gì chăng?
Ngày nào múa rước trống lân
Đuổi con thú dữ quanh sân reo hò
Đâu thời có nghĩ bây giờ
Con lân vẫn cứ lượn lờ đầu que
Để trăng vụn chảy đê mê
Một dòng suối tưới bộn bề mắt nhau
Tiếng TÙNG tiếng CẮC đêm thâu
Mênh mang hư ảo mõ chầu canh khuya
Giật mình trở lại xa xưa
Cái còn cái mất đong đưa sóng cồn
Vớt trăng vớt cái bồn chồn
Bâng khuâng đêm vắng thả hồn bâng khuâng!


RƯỢU MỜI
Lên đây
Thử rượu em mời
Khách xa mê mẩn
Chao ơi!
Rượu cần.

Mắt xa xăm
Vẻ tần ngần,
Chút chi
Màu núi
Tay lần xoè hoa.

Vít cần
Như nín môi xa.
Rượu thơm
Mê mệt
Với ta với mình.

Rượu mời
Tinh tỉnh tình tinh
Sắc màu chan chứa
Nghĩa tình
Em ơi!

Đành rằng
Chỉ với rượu mời
Chưa mua...
Được vị
Mua rồi
Được hương.

Ngát thơm
Thơm ngát nẻo đường
Chợ Vùng Cao
Với bản mường
Vùng Cao!

Phạm Ngọc Vĩnh

2 nhận xét:

  1. Nhạc hay, thơ lại càng hay. Mến chúc một năm mới an khang thịnh vượng và có thật nhiều niềm vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi!!!
      Năm mới chúc Clover sức khỏe và hạnh phúc nhé!
      Giao Thoa!

      Xóa

CÂC BẠN MUỐN TẶNG HÌNH ,VIDEO ...CHỈ CẦN DÁN LINK KHÔNG CẦN DÙNG CẶP THẺ-CHÚC CÁC BẠN THÀNH CÔNG VÀ LUÔN VUI VẺ,HẠNH PHÚC-CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM COMMENTS-VINH THƠ

,,

,,,

,,,,