HỠI CÔ TÁT NƯỚC
”Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi”
***
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi”
***
HỠI người em gái kia ơi
CÔ buông tay múc trăng rơi đáy gàu
.
TÁT đầy dốc ngược về đâu
NƯỚC reo cạn hết sông sâu mất rồi
BÊN khê bên đọng sóng dồi
ĐÀNG trong cho tới đàng ngoài còn tuôn?
.
SAO không vui thả đầu nguồn
CÔ đem đổ hết nỗi buồn vào đêm
MÚC gàu múc sắc vàng ươm
ÁNH trăng dãi bóng người quên sao đành
.
TRĂNG như treo ở trên cành
VÀNG lay bóng nguyệt ngả vành trăng rơi
ĐỔ sao chẳng hết cô ơi
ĐI về để nhẹ để vơi bến nàng
.
HỠI CÔ TÁT NƯỚC BÊN ĐÀNG
SAO CÔ MÚC ÁNH TRĂNG VÀNG ĐỔ ĐI
CÔ buông tay múc trăng rơi đáy gàu
.
TÁT đầy dốc ngược về đâu
NƯỚC reo cạn hết sông sâu mất rồi
BÊN khê bên đọng sóng dồi
ĐÀNG trong cho tới đàng ngoài còn tuôn?
.
SAO không vui thả đầu nguồn
CÔ đem đổ hết nỗi buồn vào đêm
MÚC gàu múc sắc vàng ươm
ÁNH trăng dãi bóng người quên sao đành
.
TRĂNG như treo ở trên cành
VÀNG lay bóng nguyệt ngả vành trăng rơi
ĐỔ sao chẳng hết cô ơi
ĐI về để nhẹ để vơi bến nàng
.
HỠI CÔ TÁT NƯỚC BÊN ĐÀNG
SAO CÔ MÚC ÁNH TRĂNG VÀNG ĐỔ ĐI
Phạm Ngọc Vĩnh
̣̣́́́́́̃̃̃̃̃
BAI HOA CỦA NGUYỄN VIẾT HỒNG
̣̣́́́́́̃̃̃̃̃
BAI HOA CỦA NGUYỄN VIẾT HỒNG
Hỡi chàng "Từ Thức" kia ơi
Cô đây đang vớt trăng rơi đáy gàu
Tát hoài có thấy đầy đâu
Nước chàng ,chàng đổ về đâu hết rồi
Bên nàng ruộng nứt nẻ môi
Đàng trong cháy khát đàng ngoài dòng tuôn
Sao không nối kết cội nguồn
Cô đây chàng đấy thả hồn chong đêm
Múc trăng tưới nụ vàng ươm
Ánh khuya vẽ bóng tàn đêm thôi đành
Trăng đu với lá với cành
Vàng tô bóng nguyệt hóa thành sương rơi
Đổ hoài chưa hết chàng ơi
Đi sao chẳng chút khôn nguôi nhớ nàng
Cô đây đang vớt trăng rơi đáy gàu
Tát hoài có thấy đầy đâu
Nước chàng ,chàng đổ về đâu hết rồi
Bên nàng ruộng nứt nẻ môi
Đàng trong cháy khát đàng ngoài dòng tuôn
Sao không nối kết cội nguồn
Cô đây chàng đấy thả hồn chong đêm
Múc trăng tưới nụ vàng ươm
Ánh khuya vẽ bóng tàn đêm thôi đành
Trăng đu với lá với cành
Vàng tô bóng nguyệt hóa thành sương rơi
Đổ hoài chưa hết chàng ơi
Đi sao chẳng chút khôn nguôi nhớ nàng
̣(Tho dong gach)
----::::::::::::::::::::::::-----::::::::::::--
Họa vui cùng anh nha
****
----::::::::::::::::::::::::-----::::::::::::--
Họa vui cùng anh nha
****
HỠI CÔ TÁT NƯỚC
Bài họa của Vũ Lưu
.
”Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi”
**
HỞI cô thiếu nữ kia ơi.
CÔ mang cái ánh trăng vàng đi dâu.
TÁT gì mà chã có gầu.
NƯỚC càng không cạn, biển sâu đầy rồi.
BÊN thì lỡ, bên lại bồi.
ĐÀNG trong nắng hạn đàng ngoài mưa tuôn.
SAO mà chẳng nhớ ngọn nguồn.
CÔ quen cái chuyện dấu buồn vào đêm
MÚC trăng sầu vạn nỗi niềm.
ÁNH sao lấp lánh ai quên cho đành.
TRĂNG mơ dệt mộng đầu cành.
VÀNG bay theo gió mong manh rã rời.
ĐỔ chi, thêm khổ cô ơi.
ĐI mô rồi cũng đầy vơi nhớ nàng.
VH
*****
BÀI HỌA CỦA QUẾ HẰNG
Vui thôi nhé
Hỡi anh thầy giáo kia ơi
Cô đây múc nước đầy vơi mỗi gàu
Tát đầy cô gửi về đâu
Nước trong cô gửi vào sâu cho rồi
Bên mô bao khúc sóng dồi
Đàng tê liệu có đứng ngồi nước tuôn
Sao lòng ai chảy về nguồn
Cô thì dốc hết nỗi buồn trong đêm
Múc rồi cấy giống cô ươm
Ánh vàng buồn tẻ ai quên sao đành
Trăng đêm chênh chếch đầu cành
Vàng như thảm lụa uốn vành thơm môi
Đổ đầy cô lại đổ vơi
Đi đâu cho hết những người lẳng lơ
Quế Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
CÂC BẠN MUỐN TẶNG HÌNH ,VIDEO ...CHỈ CẦN DÁN LINK KHÔNG CẦN DÙNG CẶP THẺ-CHÚC CÁC BẠN THÀNH CÔNG VÀ LUÔN VUI VẺ,HẠNH PHÚC-CẢM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM COMMENTS-VINH THƠ