TÌNH YÊU CUỘC SỐNG
Năm 1924 Lê
Nin nằm trên giường bệnh , chăm chú nghe vợ ông , Krupxkaia đã đọc cho ông nghe
truyện ngắn nổi tiếng "Tình yêu cuộc sống" của nhà văn Mỹ Giac London
.
Câu chuyện có ba tình
tình tiết hết sức ly kỳ:
- Bắt con cá trong vũng
nước để giải quyết cái đói . Người thợ đào vàng loay hoay mãi với cái đập be bờ
. Tưởng mọi chuyện đã xong xuôi khi tát cạn vũng nước , nào ngờ cái thời điểm
cuối cùng giơ tay tóm con cá thì cái bờ be vỡ toang . Con cá và cái vũng nước
lại trở về vị trí ban đầu .
- Bò lết trong rừng giữa
lúc kiệt sức , người thợ đào vàng gặp con sư tử ốm . Cả hai cùng nhìn nhau trong
thế tuyệt vọng . Con sư tử ốm cũng đang chờ chết đói, không đủ sức để vồ một
sinh mạng cũng đang tuyệt vọng . Rồi cái sinh mạng sắp chết đói đó cũng may mắn
lết đi khỏi bộ răng nanh của con sư tử ốm ...
- Khi người thợ đào vàng
được cứu sống đưa lên tàu , người ta đã đưa lương khô cho anh ta và chứng kiến
cảnh tượng kinh đảm trước đôi mắt háu háu , sự sợ sệt ...và kỳ lạ thay , xung
quanh người anh ta , dưới tấm phản la liệt những mẩu lương khô nhai dở dang được
dấu kỹ... Anh ta không dám ăn mà để dành, để dành ... Tất cả từ một cuộc vật lộn
khủng khiếp sau trận đói kéo dài...
Ôi ! Tình yêu cuộc sống
!...
Người đào vàng
khoác chiếc túi trễ vai
Trở về sau một chuỗi ngày miệt mài tìm kiếm
Vàng là đây !
Vàng của ta ơi !
Anh ta bước đi
Mệt lả
Bọc lương không còn
Đường về xa ,
rừng đổ dài bóng lá
Kiếm một củ cây thôi
Bắt một con vật...cũng có thể
bỏ miệng cho qua bữa
Anh ta lết đi không rời túi vàng !
Có lúc gục xuống
Lại tỉnh dậy Chậm chạp như con giun đất
Oằn người bò lê về phía trước
Chết hay sống ?
Nào hay biết được
Chỉ có trái tim thoi thóp
với tấm thân kéo lê
Giưã lúc mê man ,
mắt anh ta bừng sáng
Ô kìa !
Một con cá và cái hố sâu
Mò bắt hồi lâu
Sự sống thúc anh nghĩ ra be cái đập
Vục tát
Hì hụp
Nó đây rồi
Dạng chân choài người
Ôi ! Bờ be sụp đổ
Mắt tối sầm
Tất cả là tan vỡ...
Theo bản năng tự nhiên
Lại lết đi trong vô định
Cái gì kìa
Một cái miệng
Bộ nanh nhọn hoắt kinh hoàng
Con sư tử già kiệt sức đang rên
Gầm gừ , đuối sức
Anh ta nhắm nghiền con mắt
Chấp nhận làm miếng mồi
Nhưng lạ thay cả hai nhìn nhau một hồi
Điều sẽ đến chẳng bao giờ đến
Lực bất tòng tâm
Nước mắt giàn dụa thành dòng
nhỏ trong đau đớn
Rồi cứ thế , cứ thế
Anh ta lết đi
Trước mặt là biển mà có biết gì
Trong cơn bất động
Trong gầm gừ tiếng sóng
Từ chiếc tàu buông neo
Họ chiếu ống nhòm nhìn vào bờ cát
Thấy một thây người
Xuồng máy lao vào tới nơi
Ô ! một người reo to :
Trở về sau một chuỗi ngày miệt mài tìm kiếm
Vàng là đây !
Vàng của ta ơi !
Anh ta bước đi
Mệt lả
Bọc lương không còn
Đường về xa ,
rừng đổ dài bóng lá
Kiếm một củ cây thôi
Bắt một con vật...cũng có thể
bỏ miệng cho qua bữa
Anh ta lết đi không rời túi vàng !
Có lúc gục xuống
Lại tỉnh dậy Chậm chạp như con giun đất
Oằn người bò lê về phía trước
Chết hay sống ?
Nào hay biết được
Chỉ có trái tim thoi thóp
với tấm thân kéo lê
Giưã lúc mê man ,
mắt anh ta bừng sáng
Ô kìa !
Một con cá và cái hố sâu
Mò bắt hồi lâu
Sự sống thúc anh nghĩ ra be cái đập
Vục tát
Hì hụp
Nó đây rồi
Dạng chân choài người
Ôi ! Bờ be sụp đổ
Mắt tối sầm
Tất cả là tan vỡ...
Theo bản năng tự nhiên
Lại lết đi trong vô định
Cái gì kìa
Một cái miệng
Bộ nanh nhọn hoắt kinh hoàng
Con sư tử già kiệt sức đang rên
Gầm gừ , đuối sức
Anh ta nhắm nghiền con mắt
Chấp nhận làm miếng mồi
Nhưng lạ thay cả hai nhìn nhau một hồi
Điều sẽ đến chẳng bao giờ đến
Lực bất tòng tâm
Nước mắt giàn dụa thành dòng
nhỏ trong đau đớn
Rồi cứ thế , cứ thế
Anh ta lết đi
Trước mặt là biển mà có biết gì
Trong cơn bất động
Trong gầm gừ tiếng sóng
Từ chiếc tàu buông neo
Họ chiếu ống nhòm nhìn vào bờ cát
Thấy một thây người
Xuồng máy lao vào tới nơi
Ô ! một người reo to :
- Tim vẫn còn thoi thóp
Họ khiêng anh ta lên tàu
Tiếp sức
Sự sống đã mỉm cười rồi
Không thể là cái chết
Tất cả ngạc nhiên
Thật là kỳ quặc
Với đôi mắt thao láo của anh ta
Hau háu nhai lương khô
Sau một trận đói kinh hoàng
Với cái chết kề bên đến bất kỳ
Con người nhận ra cần một thứ
chỉ khi ta trải qua mới hiểu
Những mẩu lương khô
Xếp quanh người
Sẻ lại để dành !
Ôi !
Tình yêu cuộc sống !
Họ khiêng anh ta lên tàu
Tiếp sức
Sự sống đã mỉm cười rồi
Không thể là cái chết
Tất cả ngạc nhiên
Thật là kỳ quặc
Với đôi mắt thao láo của anh ta
Hau háu nhai lương khô
Sau một trận đói kinh hoàng
Với cái chết kề bên đến bất kỳ
Con người nhận ra cần một thứ
chỉ khi ta trải qua mới hiểu
Những mẩu lương khô
Xếp quanh người
Sẻ lại để dành !
Ôi !
Tình yêu cuộc sống !
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaEm sang thăm anh muộn,ko kịp bình j,dạo này anh đổi chủ đề thơ à ? hihi ? chúc anh đêm ngon giấc,mơ đẹp nhé
Trả lờiXóaEm à ! Thay đổi chút cho vui vẻ em ạ . Chúc em vui khoẻ nhé !
XóaCũng lâu lắm rồi hôm nay mới thăm lại nhà bạn.Chúc bạn mọi điều tốt lành!
Trả lờiXóaChào Hồng Nga. Rất vui ta lại gặp nhau. Chúc bạn niềm vui luôn đầy ắp nhé!
XóaThăm VT và được đọc câu chuyện hay "Tình yêu cuộc sống". Ôi cuộc sống giá trị biết bao...
Trả lờiXóaChúc VT có một buổi chiều an vui.
Cám ơn BLT nhé. Rất vui BLT sang chơi và chia sẻ câu chuyện vào thơ!
XóaChúc BLT đêm ngon giấc!!!